kết nối mọi thành viên VĂN.A-K7
kết nối mọi thành viên VĂN.A-K7

kết nối mọi thành viên VĂN.A-K7

công cụ kết nối những người bạn
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Nội quy diễn đàn liên tục thay bổ sung và thay đổi,đề nghị các thành viên liên tục kiểm tra, góp ý và chấp hành nghiêm chỉnh

Share
 

 Câu chuyện cảm động...

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
loptruongvanak7
gà con
gà con
loptruongvanak7

Tổng số bài gửi : 162
Join date : 10/03/2012
Age : 35
Đến từ : TP Huế

Câu chuyện cảm động... Empty
Bài gửiTiêu đề: Câu chuyện cảm động...   Câu chuyện cảm động... I_icon_minitimeSun Mar 11, 2012 9:54 pm

Câu chuyện cảm động... TrentraiCâu chuyện cảm động... Trenphai

Đó là ngày đầu tiên của năm lớp 10 , chúng tôi chỉ có một bài kiểm tra nên học xong rất sớm . Và tôi gọi điện cho cậu ấy .
- Cậu đến đớn mình được chứ ?
- Được , đợi mình 5 phút !
- Nhanh lên đấy nhé ?
- 3h chiều , trời khá nóng , tôi đứng chờ dưới bóng cây và phẩy tay liên tục , dù không mát hơn được nhiều nhưng cũng còn đỡ hơn là đứng yên .
5 phút trôi qua , vẫ khong thấy cậu ta đâu . Tôi bắt đầu hơi khó chịu , mắt liên tục nhìn đồng hồ .
10 phút trôi qua , vẫn không thấy cậu ấy đến . Chẳng lẽ cậu ấy bị tai nạn ?
15 phút . Cuối cùng cậu ấy cũng tới .
- Sao cậu đến muộn thế ?
Cậu ta không có vẻ gì ái ngại :
- Mình xem nốt chương trình TV ấy mà .
- Cái gì ? TV ? - Tôi hét lên , đầu còn nóng hơn cả nắng giữa trưa .
- Sao cậu không ăn , rồi ngủ , rồi tắm đi rồi hãy đến ?
- Mình xin lỗi !
Đó là lần đầu tiên cậu ấy xin lỗi tôi , kể từ khi chúng tôi quen biết nhau .
Cậu ấy học giỏi , dễ thương và rất tự tin , hiếm khi chịu xin lỗi một cô gái nào .
Tôi giật lấy cái mũ bảo hiểm mà cậu ấy đưa , ngồi lên xe , không nói gì suốt quãng đường về nhà .
Cậu ấy luôn như thế , không giải thích , không an ủi , không cãi cọ . Mà đối với tôi thì có rất nhiều điều không thể " cho qua " được với chỉ một lời xin lỗi . Và tôi không bao giwof hỏi thêm gì nữa mỗi khi cậu ấy xin lỗi . Vì thế tôi có cảm giác rằng " xin lỗi " là một từ cậu ấy dùng để tôi im miệng lại chứ không phải thật sự cậu ấy biết lỗi và sửa chữa . Bởi vì cậu ấy thường xuyên đến muộn giờ hen , không bao giờ sửa được .
Tôi khóc òa lên khi cậu ấy xin lỗi lần thứ 59:
- Cậu không bao giờ cần nói xin lỗi mình nữa ! Nếu cậu không thể sửa chữa được thì đừng để mình cứ cho cậu từ cơ hội này đến cơ hội khác và lần nào cũng hi vọng rằng cậu sẽ thay đổi !
Cậu ấy năm tay tôi rất chặt và nói lời xin lỗi thứ 60 .
Ngay cả lúc đó , cậu ấy vẫn không có một lời giải thích .
Tôi bắt đầu lo lắng rằng hình như cậu ấy giấu tôi điều gì đó...
- Cậu đang gặp chuyện gì phải không ?
- Làm gì có chuyện !
- Thế thì sao cậu luôn có vẻ không bình thường ?
- Làm gì có chuyện đó !
- Lúc nào cậu cũng chỉ như thế ! không bao giờ mình hiểu được chuyện gì đang xảy ra ! Cậu có coi mình là bạn gái của cậu không vậy ?
Mình xin lỗi...
- Không muốn nghe một lời xin lỗi nào nữa !
Tôi hét lên và dập máy .
Cậu ấy không gọi lại .
Hóa ra cậu ấy không hề quan tâm đến tôi ! Thế mà tôi cứ trông chờ...
...Và đó là lần thứ 99 cậu ấy nói xin lỗi...
Từ ngày hôm đó , tôi không gọi điện , cũng không ghé qua nhà cậu ấy nữa . Đôi khi điện thoại nhà tôi reo , nhưng tôi nhấc ống nghe thì không ai nói gì cả . Tôi đoán là cậu ta gọi , nhưng mặc kệ , tại sao cậu ấy không chịu nói cơ chứ ?
Một tháng trôi qua , tôi không thể chịu thêm được tình trạng không biêt-gì-cả này ! Tôi đến trường cậu ấy.
Tôi ngó và cửa sổ lớp , nhưng không thấy cậu ấy đâu .
- Xin lỗi...Hôm nay Timmy không đi học à ?- Tôi hỏi một cô bạn .
- Hình như cậu ấy thôi học rồi mà !- Cô bạn nhúng vai .
- Thôi học ?- Tôi tròn mắt- Tại sao ? Từ khi nào vậy ?
- Hơn một tháng rôi , mà bạn là bạn của Timmy à ?
- Ah...Cam ơn...
Hơn một tháng...đã không đi học hơn một tháng...Tại sao lại như thế ? Tôi lao ngay về nhà .
Tôi gọi vào máy di động của cậu ấy . " Thue bao hiện không liên lac được " .
Tôi gọi đến nhà , nhưng không ai trả lời .
Sao lại như thế được ? Chẳng lẽ cả gia đình đã chuyện đi mà tôi không hề biết gì ?
Dường như cậu ấy đã biến khỏi mặt đất , không để lại một dấu vết nào .
Tôi không tìm thấy cậu ấy...và khi tôi bắt đầu cuống lên , thì một người bạn gọi điện . Đó là một người bạn của em họ cậu ấy , học cùng lớp với tôi .
- Cậu thế nào ? Đã biết tin Timmy vào viện chưa ?
- Vào viện ? Chuyện gì vậy ?...
- Trong bệnh viện mà cậu ấy nằm lần trước ây...phòng số...
Tôi chạy với tốc độ nhanh nhất có thể tới bệnh viện .
Cậu ấy nằm trên giường , không nói gì , không cử động .
- Chuyện gì vậy ? Sao không gọi điện cho mình ?- Tôi vừa ngồi xuống cạnh giường , vừa khóc òa lên , còn cậu ấy vẫn không trả lời , chỉ nhìn tôi chăm chú như mọi khi. - Sao cậu không nói gì hết ?
Tôi nhìn thấy mắt cậu ấy ướt , và dường như cậu ấy dùng tất cả sức lực có thể để nói :
- Mình...xin lỗi...
Và cậu ấy nhắm mắt lại .
- Này , đừng như thế...Cậu xin lỗi cái gì chứ ?- Tôi khóc lạc cả giọng -Đừng có xin lỗi...mở mắt ra đi...
Tôi cứ nắm chặt tay áo cậu ấy mà kéo , và không thể ngừng khóc .
- Tại sao phải xin lỗi ? Tại sao cậu không giải thích lời nào ? Mình khồng đời nào tha thứ cho cậu được .- Đừng có xin lỗi... Cậu mà không mở mắt ra thì mình không bao giờ tha thứ cho cậu nữa đâu...
Đó la lời xin lỗi thứ 100.
Các bác sĩ và y tá chạy vào phòng , kéo tôi ra ngoài .- Cậu ấy rời khỏi thế giới của tôi... Cậu ấy đã thua trong cuộc chiến với bênh ung thư máu...
Nhưng tôi vẫn gặp cậu ấy trong những giấc mơ...và cậu ấy vẫn sống trong tim tôi...
Khoảng 1 tháng sau , mẹ cậu ấy đến nhà , đưa cho tôi một cái hộp mà cậu ấy gửi lại...Tron đó là 100 mảnh giấy , mỗi mảnh giấy là một lời giải thích lý do tại sao cậu ấy xin lỗi tôi .
" Lần đầu tiên , mình không cố ý đến muộn đâu , nhưng khi vừa bước ra khỏi nhà , bống nhiên mình thấy chóng mặt quá và không thể đi tiếp được , nhưng mình đã cố gắng đến gặp cậu . Cậu tha thứ cho mình nhé ? "
" Lần thứ hai , mình..."
" Lần thứ ba , mình..."
" Lần thứ 100 "- Đó là mảnh giấy cậu ấy viết từ trước khi tôi tới bệnh viện-" Mình xin lỗi...mình thật sự không muốn để cậu lại một mình trên thế giới này , nhưng có thể đến một lúc nào đó khác...I love you , Timmy "
Kèm với mảnh giấy thứ 100 là một bức ảnh của cậu ấy trong bệnh viện . Trông cậu ấy rất gấy , nhưng nụ cười vẫn sáng bừng như mọi khi .
Khi cậu ấy cần tôi nhất thì tôi không ở bên cạnh .
Timmy , mình xin lỗi...
Câu chuyện cảm động... DuoitraiCâu chuyện cảm động... Duoiphai
Chữ ký của thànhviên
Về Đầu Trang Go down
Thái Ất chân nhân
trứng
trứng
Thái Ất chân nhân

Tổng số bài gửi : 74
Join date : 10/03/2012
Đến từ : Chân núi Côn Lôn

Câu chuyện cảm động... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Câu chuyện cảm động...   Câu chuyện cảm động... I_icon_minitimeMon Mar 12, 2012 7:34 am

Câu chuyện cảm động... TrentraiCâu chuyện cảm động... Trenphai
Hay qua ma ta chua doc.
Câu chuyện cảm động... DuoitraiCâu chuyện cảm động... Duoiphai
Chữ ký của thànhviên
Về Đầu Trang Go down
boyk7_like_girlk7
gà tơ chăm chỉ
gà tơ chăm chỉ
boyk7_like_girlk7

Tổng số bài gửi : 287
Join date : 10/03/2012
Age : 34
Đến từ : huế _cố đô

Câu chuyện cảm động... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Câu chuyện cảm động...   Câu chuyện cảm động... I_icon_minitimeMon Mar 12, 2012 7:37 am

Câu chuyện cảm động... TrentraiCâu chuyện cảm động... Trenphai
Ukm hay thjet do. Nge caj de la bjet hay roj he
Câu chuyện cảm động... DuoitraiCâu chuyện cảm động... Duoiphai
Chữ ký của thànhviên
Về Đầu Trang Go down
boyk7_like_girlk7
gà tơ chăm chỉ
gà tơ chăm chỉ
boyk7_like_girlk7

Tổng số bài gửi : 287
Join date : 10/03/2012
Age : 34
Đến từ : huế _cố đô

Câu chuyện cảm động... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Câu chuyện cảm động...   Câu chuyện cảm động... I_icon_minitimeMon Mar 12, 2012 12:14 pm

Câu chuyện cảm động... TrentraiCâu chuyện cảm động... Trenphai
Đọc đi đọc lại mà không thấy chán hè
Câu chuyện cảm động... DuoitraiCâu chuyện cảm động... Duoiphai
Chữ ký của thànhviên
Về Đầu Trang Go down
huyenlinh
trứng
trứng


Tổng số bài gửi : 94
Join date : 11/03/2012
Age : 33
Đến từ : Phong Hoa

Câu chuyện cảm động... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Câu chuyện cảm động...   Câu chuyện cảm động... I_icon_minitimeFri Mar 30, 2012 7:15 pm

Câu chuyện cảm động... TrentraiCâu chuyện cảm động... Trenphai
bài của lớp trưởng viết à?cũng lâm li ra phết.
Câu chuyện cảm động... DuoitraiCâu chuyện cảm động... Duoiphai
Chữ ký của thànhviên
Về Đầu Trang Go down
perti89
trứng
trứng


Tổng số bài gửi : 41
Join date : 11/03/2012

Câu chuyện cảm động... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Câu chuyện cảm động...   Câu chuyện cảm động... I_icon_minitimeSat Mar 31, 2012 10:40 am

Câu chuyện cảm động... TrentraiCâu chuyện cảm động... Trenphai
Thái Ất chân nhân đã viết:
Hay qua ma ta chua doc.
thấy bố cục bơ bưa rồi mô nữa hè
Câu chuyện cảm động... DuoitraiCâu chuyện cảm động... Duoiphai
Chữ ký của thànhviên
Về Đầu Trang Go down
hang_xeo
trứng
trứng


Tổng số bài gửi : 19
Join date : 10/03/2012
Đến từ : lệ thủy - quảng bình

Câu chuyện cảm động... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Câu chuyện cảm động...   Câu chuyện cảm động... I_icon_minitimeMon Apr 02, 2012 2:36 pm

Câu chuyện cảm động... TrentraiCâu chuyện cảm động... Trenphai
hix.hix.cảm động quá
Câu chuyện cảm động... DuoitraiCâu chuyện cảm động... Duoiphai
Chữ ký của thànhviên
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




Câu chuyện cảm động... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Câu chuyện cảm động...   Câu chuyện cảm động... I_icon_minitime

Câu chuyện cảm động... TrentraiCâu chuyện cảm động... Trenphai
Câu chuyện cảm động... DuoitraiCâu chuyện cảm động... Duoiphai
Chữ ký của thànhviên
Về Đầu Trang Go down
 

Câu chuyện cảm động...

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» Câu chuyện cảm động...
» ĐỘNG TRỜI RÙI BÀ CON ƠI
» ĐIỂM 20 % MÔN TƯ TƯỞNG PHƯƠNG ĐÔNG VÀ VIỆT NAM
» ĐIỂM THI MÔN TƯ TƯỞNG PHƯƠNG ĐÔNG VÀ VIỆT NAM
» Câu chuyện hay...

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
kết nối mọi thành viên VĂN.A-K7 :: TỔNG HỢP :: Giải Trí :: Góc tâm tư-